7.05.2013

Chia sẻ của một cô gái yêu cà phê

Bố tôi nghiện cà phê. Khi các ông bố khác gọi con mình là "con gái rượu", thì bố gọi tôi là "con gái Cà Phê ".

Từ bé tôi đã được đi uống cà phê với bố, bố ôm một cuốn sách dầy đầy chữ, còn tôi ôm một cuốn sách mỏng đầy tranh, đồ uống của tôi là một cốc sữa được bố tôi rẩy lên một chút cà phê để gọi là... cà phê sữa. Và thế là hai chúng có thể ngồi bên nhau suốt cả sáng chủ nhật, cho đến khi mẹ tôi gọi về ăn cơm trưa ở nhà bà ngoại.

Khi tôi lớn lên chút nữa, chủ nhật bố tôi uống cà phê một mình suốt buổi sáng ở quán cà phê gần nơi tôi học tiếng Anh. Bố đưa tôi đến, ngồi đọc sách, đợi đón tôi về. Tôi tan ca học là bố gọi ngay ly "cà phê sữa" và chút bánh ngọt để tôi lót dạ. Chúng tôi sẽ lại tán chuyện đến khi mẹ gọi về ăn cơm trưa.

Tôi học tiếng anh để đi du học. Nhưng đã mấy lần, dù điểm TOEFL của tôi không tệ, nhưng những học bổng tôi gửi đi đều bị trượt. Rồi cậu bạn mà tôi mến có một người bạn gái khác. Rồi vì tôi tập trung vào tiếng anh nhiều quá mà những môn học khác xuống dốc. Phải sắp xếp lại mọi thứ cả về tình cảm lẫn chuyện học hành cùng một lúc, tôi thấy thật quá sức mình!

Và đã có một lần, tôi uống cà phê với bố mà vô cùng trầm lặng. Khi bố gặng hỏi, tôi vừa khuấy món "cà phê sữa" vừa kể cho bố về những nỗi thất vọng về bản thân mình, về cuộc sống đôi khi mọi chuyện cứ nảy sinh liên tục làm tôi cảm thấy thực sự mệt mỏi.

Bố tôi hớp một ngụm nhỏ cà phê, rồi nhẹ nhàng hỏi:
- Con biết vì sao bố gọi con là cà phê không?
Tôi phì cười :
- Mẹ nói là vì bố nghiện cà phê!
- Vậy à, cũng đúng! Thế con có biết vì sao bố nghiện cà phê không? - Bố có vẻ rất hào hứng, hỏi tiếp.
- Vì bố ít ngủ, mà muốn đủ tỉnh táo để làm nhiều, đọc sách nhiều...
- Cũng đúng! Có vẻ mấy mẹ con nghiên cứu bố kỹ nhỉ! - Bố lại cười. Mẹ yêu bố là vì nụ cười hiền lành híp mí này đây.

Bố nói tiếp :
Nhưng bố gọi con là Cà Phê vì điều khác nữa. Có những thứ qua lửa nóng nước sôi thì mềm nhũn, có thứ qua lửa nóng nước sôi thì cứng ngắc... Riêng cà phê thì khác, con càng đun nóng, nó càng thơm, càng ngon. Bố muốn con kiên cường như cà phê vậy, hòa nhập cùng cuộc sống, chấp nhận mọi thử thách để có thể trưởng thành hơn, và trở thành một ly cà phê đậm đặc, thơm ngon.
Đó là bí mật cái tên ở nhà của tôi, một cái tên mang theo kỳ vọng của bố dành cho cô con gái nhỏ. Đó là niềm kỳ vọng mà tôi lấy làm hãnh diện. Phải tôi sẽ là một ly cà phê!

Bố tôi cũng nghiện cà phê, từ nhỏ tôi cũng được uống "cà phê sữa"...Và bằng cách này hay cách khác, tôi luôn cảm nhận được tình yêu và sự kì vọng của ông vào đứa con gái nhỏ...
Nguồn tin: ddhsonline.com


0 nhận xét:

Đăng nhận xét